An Việt On Air

An Việt On Air #5: Có những con đường không nằm trong giáo trình nhưng lại là nơi ta tìm thấy chính mình.

Trong suy nghĩ của hầu hết sinh viên sắp tốt nghiệp, lựa chọn công việc đúng chuyên ngành là điều hiển nhiên bởi đó được xem như cách xứng đáng nhất để đáp lại công sức và chi phí mà bản thân và gia đình đã đầu tư suốt bốn năm đại học. Thế nhưng, Mỹ Linh và Trà My lại là hai trường hợp đặc biệt. Ngay sau khi ra trường, họ đã mạnh dạn rẽ hướng, lựa chọn công việc trái ngành và kiên trì theo đuổi con đường ấy trong nhiều năm tạo ra một bước ngoặt không dễ dàng nhưng đầy bản lĩnh và đáng tự hào.

Mỹ Linh: Mình gia nhập An Việt Homes từ khi còn chưa tốt nghiệp đại học. Bất động sản hấp dẫn mình bởi niềm đam mê du lịch, yêu thích việc gặp gỡ, kết nối với mọi người. Thật lòng thì mình không quá trăn trở khi bắt đầu nhưng như ai mới vào nghề cũng vậy, mình cũng từng tự hỏi liệu mình có phù hợp không. Câu trả lời dần rõ ràng theo thời gian, mình đã gắn bó với An Việt gần 5 năm rồi.

Trà My: Mình cũng bắt đầu tại An Việt khi còn là sinh viên. Lúc đó, mình chưa có chút kinh nghiệm nào và thực lòng cũng không nghĩ sẽ gắn bó lâu dài. Thế mà chẳng hiểu sao, "không lâu dài" lại hóa thành mấy năm gắn bó. Ban đầu cũng có lo lắng, nhất là sợ không đạt KPI hay không làm tốt. Nhưng mình thật sự may mắn vì trong suốt quá trình làm việc, luôn nhận được sự hỗ trợ tận tình từ anh chị khối BO, đội ngũ sale và đặc biệt là Ban Lãnh đạo. Chính điều đó đã giúp mình vững tin và trưởng thành hơn từng ngày.

Mỹ Linh: Thật ra cũng không hẳn là trái ngành hoàn toàn đâu. Dù học Tài chính - Ngân hàng, nhưng mình chuyên sâu về định giá bất động sản. Tuy vậy, bước chân vào một môi trường chuyên nghiệp như An Việt lại là một trải nghiệm hoàn toàn mới. Lúc đó mình chưa từng thực tập hay va chạm thực tế, nên mọi thứ đều rất bỡ ngỡ. Nhưng chính vì vậy mà mình càng thấy choáng ngợp trước sự chuyên nghiệp ở đây và được khơi nguồn sáng tạo mỗi ngày.

Trà My: Với mình, đó là cái duyên. Mình đến với An Việt trong quá trình thực tập và không ngờ lại yêu công việc HCNS lúc nào chẳng hay. Từ những việc nhỏ nhất như cắm hoa mỗi sáng, điểm danh nhân sự, đến việc kết nối các phòng ban, tất cả đều khiến mình tìm thấy niềm vui. Và mình vẫn giữ nguyên tình cảm đó cho đến tận bây giờ.

Mỹ Linh: Cũng có đấy, nhưng chỉ là một phần nhỏ như kỹ năng sử dụng Excel, Word. Khi bước vào lĩnh vực bất động sản, mình gần như phải học lại từ đầu – từ kiến thức đầu tư, pháp lý cho đến việc cập nhật thông tin thị trường mỗi ngày. Bất động sản là một thế giới rộng lớn và luôn vận động, nên không ngừng học hỏi là điều tất yếu.

Trà My: Mình học Quản trị Kinh doanh, nên cũng áp dụng được một số nguyên lý quản lý vào công việc hiện tại. Tuy nhiên, kiến thức trong trường phần lớn vẫn mang tính lý thuyết. Khi bắt đầu ở An Việt, mình như một tờ giấy trắng – mọi thứ đều phải học lại từ con số 0. Nhưng chính điều đó lại tạo nên hành trình trưởng thành rất đáng quý.

Mỹ Linh: Sự nhịp nhàng hiện tại không phải tự nhiên mà có đâu. Ban đầu cũng “sứt đầu mẻ trán nhiều lắm. Nhưng sau những lần “va chạm”, mình nhận ra rằng muốn hợp tác hiệu quả thì cần đặt mình vào vị trí của người khác để thấu hiểu. Mỗi bộ phận đều có áp lực và vai trò riêng, nếu ai cũng chỉ nghĩ cho mình thì không thể gắn kết được. Chính nhờ quá trình làm việc và thấu hiểu lẫn nhau, giờ đây giữa back và sale đã có sự phối hợp rất trơn tru.

Trà My: Nói thật nhé, lúc đầu mình không thích tính cách của chị Linh đâu! Nhưng đúng là “ghét của nào trời trao của nấy”. Từ những bất đồng, tranh cãi, đến những khoảnh khắc cả hai cùng ngồi lại, thẳng thắn chia sẻ, nhận lỗi và thấu hiểu nhau, thì mình mới thấy rằng: ai cũng có khuyết điểm, quan trọng là chúng ta biết nhìn nhận và đồng hành. Từ đó, tình cảm và sự ăn ý giữa tụi mình mới được xây dựng và phát triển.

Mỹ Linh: Mình thì không hoài nghi, nhưng khó khăn thì chắc chắn có – thậm chí là rất nhiều. Có thời điểm mình không có một đồng thu nhập vì chưa chốt được giao dịch nào. Nhưng thay vì nghĩ đến chuyện bỏ cuộc, mình chọn cách tìm giải pháp để cải thiện tình hình. Mình tin rằng vượt qua được những thời điểm như thế, mình sẽ càng mạnh mẽ và bản lĩnh hơn.

Trà My: Phân vân hay hoài nghi thì chưa bao giờ. Mình xác định rõ từ đầu rằng nếu đã quyết định đi theo con đường này thì sẽ đi đến cùng. Khi có sự quyết tâm và đặt ra mục tiêu rõ ràng, mình tin là mình sẽ làm được. Với mình, HCNS không phải một lựa chọn ngẫu nhiên – đó là một hành trình mình muốn gắn bó lâu dài.

Mỹ Linh: Với mình, đại học chỉ là bước đệm – không thể quyết định toàn bộ tương lai sự nghiệp của mỗi người. Công việc bạn chọn gắn bó lâu dài nên dựa vào đam mê, sở thích và thế mạnh cá nhân. Như mình, mình yêu việc gặp gỡ, yêu những chuyến đi và đặc biệt là có đam mê kiếm tiền. Vậy nên mình tin rằng các bạn hãy cứ lắng nghe trái tim mình mách bảo, rồi sẽ tìm được con đường phù hợp.

Trà My: Mình hiểu tâm lý của các bạn sinh viên là hay nghĩ học ngành gì thì phải làm ngành đó. Nhưng tư duy đó thực sự đã không còn phù hợp với thời đại hiện nay. Ngành học ở đại học rất rộng, thường bao hàm nhiều lĩnh vực nên rẽ hướng là điều rất bình thường. Như ở An Việt, không ít người đến từ ngành bảo hiểm, ngân hàng, thậm chí có người không học đại học nhưng tư duy cực kỳ tốt. Điều quan trọng nhất là có đam mê và quyết tâm – chỉ cần có hai điều đó, ngành nào cũng có thể trở thành “đúng ngành”.

  • Nội dung: Thuỳ Dương
  • Photo: Thùy Dương - Công Sơn
  • Thiết kế: Thành Đông
Lên đầu trang  >>